Ai người tri-kỷ, có biết ta đang nhớ xuân nào? Biết thì nói lại xem sao! Phải chăng ta đương tưởng cuộc đời dỹ vãng, lúc còn thơ, sáu, bảy tuổi mà đã chứa chan xuân cảm với xuân tình. Suốt quanh năm lúc nào cũng đinh ninh mong xuân tới. Nhớ độ ấy cảnh chơi nào có mấy chỉ: Pháo đốt inh tai mà chửa chán Tranh nom lóe mắt vẫn còn hạm Cười nói tưng bừng, ta những khấp khởi mừng xuân tới. Rồi thì xuân đi xuân lại, quả đất xoay vần xuân đi xuân lại mãi. Còn người xuân thì ngày một lần xuân. Ngày xuân vun vút tựa thoi đưa, khiến ta những ngẫn ngơ nhớ tiếc. Tuổi xuân ta mòn mỏi, lòng ta ngao ngán nhớ xuân nào thuở nọ. Hỡi xuân nào độ ấy nhớ ta chăng... Tình Xuân NXB Trương Phát 1934 Thanh Tùng 48 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rvdY1jCVkBsfzTNXX2hcYO1GpMRSn--Whttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1