Vì là ngày tết, người đi lại ngoài bãi đã vắng hơn ngày thường. Lại vì phòng thủ chiến tranh, đèn lửa ở đây đã ít, nay lại ít hơn ngày thường. Đường lối vừa tối lại lầy lụa nên càng khó đi. Nhưng như đã quen với nẻo đi về này, bọn tám người vẫn ung dung tiến thẳng hết dốc để đến chiếc cầu gỗ, và qua cầu, vào đến những dẫy nhà làm theo kiểu phố ở ngoài bải cát. Các nhà ở đây, đều đã lên cửa kín. Nhưng qua những tấm phên nửa để lọt ra một vài tia sáng, còn có những tiếng đánh bài đánh hạc, hoặc là những câu chuyện buổi tối ran ran. Tám hình đen đã qua hai phố. Họ tiến gần đến phía mặt sông. Từ đây, bãi mỗi lúc một thấp dần. Nhà cửa mỗi lúc một vắng dần. Bầu khí cô tịch, hẻo lánh mỗi lúc một ghê rợn dần, nhất là càng về chỗ áp mạn sông, tờ mờ hiện dần lên trước mắt bọn đi đường một cảnh đền hoang không hình, xung quanh phủ um tùm một thứ cành cây không sắc. Loại Truyện Giải Trí Tờ Di Chúc NXB Hàn Thuyên 1942 Bùi Duy Phồn 132 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ULRUZ14QRcziLw9_0kETqpl4TPzJiu8whttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1