Một người bạn tôi rất có nghị-lực, lần nào thấy tôi cũng nói: "Ở vào địa-vị chị, tôi chết đi được!" Lời ấy thốt tận đáy lòng, chị thương tôi và ngụ ý khen tôi. Do ở câu «Chết đi được» tôi suy đến nghĩa chữ Chết và Sống. « Sống và Chết » đời người lần-quần trong vòng ấy. Một khoảng thời-gian ba vạn sáu nghìn ngày, hồ dễ ai được đủ. Kẻ mới oe-oe ra chào đời đã chết, kẻ năm tháng đã chết, kẻ đôi năm đã chết, kẻ mấy chục tuổi đã chết. Sống rồi chết. Ai cũng như ai, sống ở chết về, đời người có chi là lạ ? Thế mà, « Sống và Chết » đối với người quân-tử rất trọng. Trong khoảng ba vạn sáu nghìn ngày, được ngày nào người quân tử có làm cho hay ngày ấy, luyện tâm tu trị, cho nhân-cách hoàn toàn, cho thân mình cao-khiết, cho nhà mình cao-khiết, cho làng minh cao-khiết, cho nước mình cao-khiết. Tố Mai Nghĩa Đời Người NXB Hương Tuyết 1935 Đoàn Tâm Đan 120 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1AtGjxz1eLFg_LzdnP9mHM9WDeSDx756Thttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1