Lan ngồi ngả đầu vào lưng ghế, đăm - đăm nhìn lên trần nhà, ngắm cái bóng tròn soe của chiếc chụp đèn-điện rung-rinh quay theo luồng gió ở ngoài cửa sổ đưa vào. Mắt nàng vì ngước lên, trông chỉ thấy có lòng trắng. Tờ bảo nàng cầm ở tay buông thẳng xuống, che kin cả hai chân bắt tréo vào với nhau. Hương, ngồi khâu bên cạnh nàng, chốc-chốc lại đưa mắt nhìn nàng, thương hại: - Chị Lan, chị cứ buồn mãi thế? - Không, em có làm sao đâu ! Câu trả-lời của Lan, chán nản, lạnh lẽo càng làm cho dan-phòng chán-nản, lạnh-lẽo thêm. Không, em có làm sao đâu. Hương, như không để ý gì đến câu trả-lời của Lan. Nàng nhìn Lan bằng cặp mắt như van-lơn, cầu-khẩn, khiến Lan lại phải nhắc lại cái câu chán nản, vô cùng chán nản nàng vừa nói vf đã nói mấy lần rồi: - Không em có làm sao đâu. Hương khẽ chép miệng. Tay Hương lại hững hờ đưa chiếc kim trên mạnh lụa hồng nhạt. Tôi Đã Gặp Người Đàn Bà Ấy NXB Minh Phương 1938 Lê Tràng Kiều 232 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rVPYwnhtm4qDeCxugXpCc3aipTdkiOAwhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1