Vén màn thấy cảnh khách đường. Vương thế Sung đang ngồi than thở, sợ e cho Lạc dương thành thất thủ. VƯƠNG-THẾ-SUNG nói: Than ôi! Cơn gió bụi khiến cho lòng đây nhiều nỗi thảm, đã mấy phen thất thủ chốn chiến tràng, lúc lửa than binh tướng chẳng an thân, đà từng gối tuyết nằm sương nơi trận thượng. Đường-trào có hùng-binh dỏng tướng, còn Lạc Dương thì binh quả thể cô, ta chỉn e nghiên-ngữa cơ-đồ, chẳng chày kiếp chắc là khốn đốn. CA VỌNG CỔ: Tấm lòng vàng, lo toan cho việc chiến tràng bàng-hoàng thốn thúc, Thôi đã hết phương, cự đương đối địch với quân nghịch rồi đây: Đả mấy phen, đôi bên tranh đấu, biết thấu ta suy sức kém tài. Than ôi ! Lúc nguy khi khốn nào ta có biết ai đâu là bực trí tài? Thôi ắt cam tâm thọ khỗ, chớ không có thể bảo thủ san hà... Tống Tửu Đơn Hùng Tín NXB Xưa Nay 1936 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1NWyao8FB4fYov8eg5W44c7Um8x8J8kk8https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1