Ngày ngày chàng giam mình trong buồng vùng năm giây tơ mà buông tiếng nhở thương người âu yếm điêu linh. Mỗi đau thương thất vọng mỗi ngày một hơn, tiếng đàn của chàng càng não nuột đã vô tình hái lệ của kẻ cùng thôn. Ngờ đâu nàng lại quả thương cắn lưỡi chết ngay trên mồ chồng, dưới gốc hoàng lan trong lúc người ca nữ muốn đẻ nàng hiểu mối tình tha thiết của chồng, lơ đãng ngồi bên cửa số ca lại bài hát não nùng. Nàng ca nữ nghèo nàn rồi phải lang thang hết miền này sang miền khác. Và còn nhiều câu nữa, gắn kết một quyển văn đọa lên đều trâm trầm, lả lướt như những tiếng đàn, là lướt như hơi gió thu. Văn nghệ tác giả ngày một tiến. Bộ Trại Mai là một bằng cớ. Tác giả hình như viết trong lúc quạnh hiu cảm động vì tiếng đàn não nuột, hay vì tiếng động tự nhiên của rừng núi hoang vu. Trại Mai NXB Viễn Đông 1938 Nguyễn Ngọc Cầm 54 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1BKfmPG-h7H8O-e3QQk3nnFAm0bPQZPY9https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1