Mây trời nước bể, gió cuộn mưa sa, Hoàng-tuấn Anh lấy làm bực bội lắm. Chàng đứng trong nhà trông ra mặt bể tí mù, nhửng hột mưa từ trên không rơi xuống mặt nước bị sóng xao nhăn nhỏ và túa trở lên, làm cho cái cảnh « Mây trời sắc nước một màu » đổi ra thế cảnh biến thiên phong vũ. Hoàng-tuấn-Anh nói thầm rằng: « Con ma vô vị thừa ưa lúc con người ta đang hăng hái mà đón ngăn bước đường » chàng lại nói: Ừ được, cảnh bể sở dỉ đẹp là nhờ lúc mưa vừa tạnh, gió còn lâu riu thôi, con sóng lượng thành bóng ròng, vốn cảnh lịch của thợ trời nên gọi cái máy chốp ảnh thiên nhiên của thượng đế ». Bực bội quá ta ngâm chơi vài câu: Chàng ngâm: Mỹ nương là gái thanh tâm. Sơn tinh khi đả tấn tần kết duyên. Thủy tinh dâng nước đánh ghen. Mà quân tây phục bao phen nồng nàn. Trải Mùi Tân Khổ Cuốn 4 NXB Đức Lưu Phương 1932 Việt Đông 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1U6gj_YGB4769L_dw8cV_pdRPf2H6t6y3https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1