Thơ thẩn trong vườn, đi từ rẫy hoa này sang rẫy cây khác, cô Loan, nàng dâu cụ Chánh Bá một thiếu phụ tuổi chừng mười tám, nhan sắc cô, sánh cùng cảnh vật ấy, có thể vi như một bông hoa tươi đẹp nhất vườn xuân. Cô nhìn những cánh hoa tàn bằng cặp mắt mơ màng, đắm say, mến tiếc. Mớ tóc mây đen bóng của cô, quấn rối trên đầu. lơ thơ rủ xuống như muốn che, muốn giấu đôi gò má hây hây lộng sắc hồng trong bầu không khí ấm áp, dịu dàng của buồi trời xuân. Trên nét mặt ngày thơ ấy, có ần một vẻ mừng; vẻ mừng cũng biểu lộ ra sự hoạt động: có lúc cô ngắt một bông huệ rồi nhìn hoa mà mỉm cười, có lúc cô lại nhầy nhót như con chim. Ngày hôm nay là một ngày vui sướng nhất của cô vì từ khi phải vâng lời cha mẹ kết hôn cùng Anh Sơn, người mà cô không có tình yêu, đẳng cũng gần một năm trời, hôm nay chừng mới đi dự một cuộc thi hoa thủy tiên nên vắng nha. Bởi vậy có được một ngày tự do như kẻ tôi tớ được dịp vắng chủ. Trái Tim Cô Loan NXB Thực Nghiệp 1935 Quốc Anh, Trác Vỹ 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1WUFwYnZEUH8ukJDjK_RCR1Y9liT55aOrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1