Trịnh Ân nói: Vưng lịnh Thiên-tử ra bình giặc Khiết-Đơn, lũ cường khấu ấy nghe đến danh ta cũng tấn đỡm kinh tâm, huống hồ chi đã bị ta mấy trận làm cho tan tành không còn mạnh giáp. Ta đã tấu tiệp, sao hèn lâu không thấy Hoàng huynh triệu hồi, khiến cho ta vô cùng nóng nảy. Bởi ta có cái đặt ấn riêng, đầu không có chiếu triệu mặc dầu, ta cũng hồi trào viếng thăm kéo dạ rất nhớ thương. Nay đủ đến Kinh Kỳ rồi, vậy mau vào trào yết chúa. CA BÀI TẠ: Dạ này luống những ai hoài, Bấy chầy xa cách Đế Kinh, Nhớ Hoàng-thượng chẳng an tấc thành. Nào quản dậm tràng diệu viển, Nào kể chảy tuyết dầm sương; Dẫu chẳng có chiếu hồi Kinh, Nhưng xét lại chẳng cang hệ gì! Trảm Trịnh Ân NXB Xưa Nay 1937 Tú Tòng Khê 18 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1uMf1BJKdjs9QSELyr6iIy-8slCG2Lq41https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1