TRẦN-NHỰT-CHÁNH NÓI: Như tôi nay cánh cửa tre che gió, ba mái lá đỗ sương, cảnh cơ hàng nguy khổ trăm đường, càng nhắc đến thêm càng não dạ. Ai đi, một mẹ thì già cả, thêm con vợ thơ ngây, buỗi túng cùng lắm nỗi đắng cay, khi thất vận nhiều đều thẹn nhục. Bởi vậy cho nên. VỌNG CỔ: Đoái cảnh nhà, tâm trung là thật là bức rức. Nhắc đến thôi thốn thức tấm lòng riêng. Thảm thay chẳng ngớt lụy phiền. Thân nguy khổ vì cảnh đảo huyền. Nghỉ tấm thân chẳng đặng vẹn tuyền. Lòng này thẹn hỗ chẳng hề đặng yên. Thì mình sanh ra cũng là trang nam tử Nhưng cũng bởi cái chử cơ bần nên chịu thẹn với non sông. Trần Nhựt Chánh NXB Bảo Tồn 1935 Nguyễn Bá Thời 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1oRCxtseGYQHHv2wKs7ZAZ7wqNy_UxEdphttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1