Đau khổ cho một người đàn bà không có thời con gái. Hình như thi sĩ Xuân Diệu đã viết thế. Tôi chẳng biết trên đời này có bao nhiêu người đàn bà không có thời con gái. Nhưng tôi, tôi là người đàn bà đau khổ của thi sĩ Xuân Diệu. Cha tôi mất năm tôi mười hai tuôi. Mẹ tôi tái giá chín tháng sau, bất cần những lời chê bai của họ hàng bên nội, bên ngoại. "Từ nay tới ngày mãn tang chồng ai dám hứa nuôi hai đứa con tôi ?". Mẹ tôi đã thách thức vậy. Và những người chê bai mẹ tôi nín thinh. Ai cũng có thể nói được chuyện tiết hạnh khả phong miễn là đừng bắt họ trả tiền câu chuyện lễ nghĩa của họ. Trần Thị Diễm Châu NXB Đời Mới 1967 Duyên Anh 342 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1O08Uthcx0KWcUNCPG7epKzuvwqtrqWQlhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1