Một cây mưa lớn vừa dứt hột, Chuột trần truồng chạy cầm con dao cùn sét, tay ôm một cái hộp thiết, Chuột lầm lủi đi theo con đường ước át, dường như Chuột không biết cái lạnh là gì, không quan hệ với thân thể Chuột. Một tiếng kêu to, làm cho Chuột giặt mình: - Chuột... đợi tao với mậy. Thì ra tiếng kêu của Mạnh. Mạnh vác một cái cuốc củ, mặc cái quần cụt, hai ống đã rách tới như cái ren khéo léo của mấy cô nữ công! Chuột cười cách sung sướng nói: Mạnh ơi! tao định kêu mầy, nhưng tao sợ tía mày đánh như hôm qua, tao ghê quá mậy. - Ừ, tao cũng sợ mầy kêu om lên, tía tao nghe, thì tao cũng bị một trận chưởi... nè, băng qua cái ao này... lội ngan miếng ruộng qua chòn gò mả! Chuột và Mạnh nhảy xuống ao lội ngan qua, nước ngan cổ Mạnh, đến mép tai Chuột. Trên Đường Gió Bụi Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1936 Việt Đông 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1v0zRqfriw64uvo-waHDdCU-OGj3iqz9qhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1