Nhớ đến Trường Khải Định và căn nhà nhỏ mái bằng gần sân vận động mênh mông. Căn nhà có cửa ngỗ mở ra con đường vắng hoe bên cạnh trường Đồng Khánh, cửa sơn màu nâu đỏ ngấn sâu xuống mặt đất mịn hai vòng tròn bán nguyệt ngược chiều mỗi khi đóng mở. Ngoài cửa là hai bờ lề xi măng cong nhỏ vừa đủ chỗ ngồi chơi thơ thẩn một minh, bắc ngang trên một lòng ao hẹp bốn mùa xanh cỏ có một mụ ăn mày rách rưới già nua đến xin gạo và nhét đồng xu vào lỗ tai đánh kêu vù vù. Ở đó có những tàn lá me xanh mịn màng che một khoảng sân lát cuội cho bóng nắng những buổi sáng mùa hè nhảy múa lăn tăn. Ở đó những trái me nâu chín dòn rụng xuống xốp và khô giữa hai ngón tay bóp lún với miếng lõm ngọt ngọt chua chua dính cứng vào những hột nâu vàng óng ả bên trong. Ở đó mấy chị mấy anh đã đi ra đi vào cười cười nói nói... Trên Thiên Đường Ký Ức NXB Hoàng Đông Phương 1967 Nguyễn Thị Hoàng 153 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1-PEYjDeKNS7gn1XIDlhwqH9-1XBtL5NPhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1