Viên thông ngôn lên tiếng dõng dạc quát: Nguyễn-thị-Thanh. Dạ. Nguyễn-Thị-Thanh, từ tốn bước ra vành móng ngựa. Nung núc những mỡ, Thị-Thanh chỉ được cái tên là thanh. Bộ mặt ngăm ngăm đen có vẻ đanh đá của thị hình như ta thường được ngắm nghía, thưởng thức ở đầu chợ Đồng-xuân thì phải. Thị ăn nói ung dung, không có vẻ sợ hãi, chốc chốc lại liếc ông Chánh án, vì với ông Chánh án, thị là một người quen lung lắm. Thị đã giáp mặt ngài nhiều lần về tội cắt túi rồi. Lần này, thị ra trước tòa vì một lẽ cao thượng hơn: thị muốn rửa sạch cái quá khứ xấu để phô lòng trong sạch của một cô gái lương thiện với quan Chánh. Thị không ngần ngại thú tất cả. Thị nhận đã xui thầy ký Phạm-Ngọc-Oanh ở sở Căn cước ăn cắp những giấy má biên tên tuổi và án từ của thị rồi đốt đi. ÔNG CHÁNH ÁN: Mày hứa cho người ta những gì? THỊ-THANH: Bầm, con thấy thầy Oanh áo rách, con thương, con có hứa may cho thầy ấy một bộ quần áo tây. ÔNG CHÁNH ÁN: Còn hứa gì nữa không? Thị-Thanh mặt đỏ bừng, cúi đầu sẽ đáp: Bầm... không. Trước Vành Móng Ngựa NXB Đời Nay 1938 Hoàng Đạo 168 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1VLJJlezvph6m9hnj1VeN1NUR7gwmEvEkhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1