Đêm đã khuya, trên bờ hè một phố vắng, có một người đi đi lại lại, như đang mong đợi ai, trong bụng thầm nghĩ rằng: làm sao người lạ kia lại hẹn mình đứng đợi ở một phố như phố ấy, khiến mỗi khi trận gió thôi qua, mình phải rét run lập cập. Ấy là mình mặc áo ấm cũng nhiều mà còn thế. Đồng hồ của một tòa nhà thờ gần đấy đánh mười một giờ. Tiếng chuồng cuối cùng chưa rứt, thì trong bóng tối om-om ở cái ngõ hẹp về phía đầu đường có một chiếc ô-tô hòm rẽ đến, gần tới chỗ người đứng đợi, còn cách đó vài thước, từ từ hãm lại. Hai cái đèn dẫn đạo trước xe, ánh sáng lờ mờ, mà trong xe thì tối đen như mực. Người đứng đợi trù-trừ giây lát rồi đến mở cửa xe, trèo vào mà ngồi. Ngồi trong xe, mới thấp thoáng trông thấy bóng người tài-xế trên khoang trước, bất giác đâm sợ, nghĩ bụng: túng nền phải tính, việc này là đánh liều mà làm, kết-quả chưa rõ hay dở ra sao. Truyện Cô Tuyết Quyển 2 NXB Tĩnh Hải Thư Tập 1929 Lãn Sinh, Túy Sinh 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1wwHP4Ga6LHx7y0r_PmW5abhVuQn4CqbDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1