Bỉ nhân rất thích đi chơi những nơi dao-dã có núi biếc non xanh, có hoa chào, chim hót, hô hấp khi giới trong sạch, đề di dưỡng tính tình; thường ở nơi tĩnh mịch "hoặc như mặt nước đêm khuya lặng không tăm cả, hoặc như giữa giời trăng tỏ mấy sạch từng không", xem hết một trăm tám mươi quyển « Nam Phong » lại đọc qua có các sách của bách gia chư tử, lựa chọn lấy những đoạn văn tuyệt tác, nhời nhời chải chuốt, ý ý âm trầm, kêu như gió thôi, dật như sấm vang: luyện tập mãi rồi mới soạn ra mấy quyển truyện này có nhiều câu rất du dương để kính dâng độc giả chư tôn một vài thiên tâm suy khẩu tụng. Dù tấn toan trăm mối vẫn vương, thường bị nhân chỉ đọc mấy câu trong truyện « Mạnh Lệ Quân » này mà ngàn sầu cũng giải. Trong truyện có đủ trung, hiếu, tiết, nghĩa nếu mỗi khi tửu hậu trà dư, mở ra xem chơi thì vị tất không phải là một sự bổ ích cho nhân tâm thế đạo. Truyện Mạnh Lệ Quân NXB Đông Tây 1935 Đặng Đình Hướng 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1fd9KR713m976WRsDQsslU7rfFctQWjpZhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1