Già dặn, lịch lãm xen lẫn với sôi nổi, trẻ trung; điềm đạm từ tốn nhưng đôi lúc lại sôi lên vì sốt ruột; chữ nghĩa, con số rất đỗi chỉn chu nhưng lắm khi lại bung ra, tung tóe từ ngữ vỉa hè quán cóc cà phê net, đọc Tự nhiên như người Hà Nội hầu như ai cũng thấy hấp dẫn, dẫu cho sau sự hấp dẫn ấy là sự khó chịu hay sự tán thưởng. Và một điều thú vị ít ai ngờ nữa là tác giả của những bài viết phân hóa người đọc đồng thời cũng tự mâu thuẫn với nhau ấy là một chàng trai mới 27 tuổi - kiến trúc sư Nguyễn Trương Quý. Với người viết, ở tuổi ấy, nếu phải vật vã kiếm sống hoặc ngược lại, nhàn rỗi chăm chăm đào bới tìm kiếm cảm xúc của bản thân, thường sẽ chỉ cho ra đời loại “tác phẩm tuổi xanh”: hoặc “trữ tình tủi thân” hoặc thương vay khóc mướn. Nhưng Quý thì chăm chăm một nỗi lo thế sự - thế sự bắt đầu từ những chi tiết be bé con con như tối nay đi xem kịch gì, ở đâu? Hay gần nhà có chợ cóc nào mới bị dẹp và lại sắp mọc ra? Cho đến những nhà mặt tiền lô nhô xấu xí, dị hợm khoe nhôm kính tiền của thị dân mới, những công sở vòm cột Hi La tố cáo “quan trí” bổ túc phổ thông tại chức 2-3 bằng đại học... Tự Nhiên Như Người Hà Nội NXB Trẻ 2010 Nguyễn Trương Quý 192 Trang File PDF-TRUE Link download https://www.ybook.vn/ebook/1296/tu-nhien-nhu-nguoihttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1