Người mê tu phước chẳng hành đạo Chỉ nói tu phước ấy là đạo Bố thí cúng dường, phước vô cùng Ba ác trong tâm gốc còn tạo Tưởng rằng tu phước, tội được tiêu Đời sau được phước, nhưng còn tội Chỉ trừ tội-nghiệp ở nội tâm Mới thật tự tánh chơn sám hối Bỏ tà làm chánh là không tội Học đạo, hằng xem ở tự tánh Các Phật cùng ta đồng một loại Tổ xưa chỉ truyền Đốn Pháp này Nguyện cho chúng sanh đồng thấy tánh Nếu muốn về sau thấy pháp thân Lìa các pháp tướng, rửa lòng sạch Gắng công tự thấy, chớ thờ ơ Dứt tuyệt niệm sau, một đời rảnh Ngộ được Đại Thừa, thấy tự tánh Chấp tay cung kính chí tâm cầu Lại nữa, ngài Lục Tổ và Ngũ Tổ luôn dạy người tâm phải khiêm nhượng, và cách sống, lời nói, và hành động của các vị cũng như thế. Tuy nhiên, trong lúc dịch, HT TMT luôn để lối xưng hô của các vị Tổ đối với các vị khác là "ngươi"; Đó là cách xưng hô của kẻ có quyền thế khinh miệt kẻ dưới mình. Trái lại, trong khi giảng dạy, Lục Tổ luôn gọi đại chúng là "Chư Thiện Tri Thức", nên chữ "ngươi" này dịch từ Hán ngữ "Nị" là trái nghịch. Tôi thay hết bằng chữ "Ông" hết trong các phẩm.. Tựa Kinh Bữu Đàn NXB Tín Đức Thư Xã 1932 Thích Nữ 64 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1UwoPWhuzJrwut_JsEdUL5-HjFxdWZBzthttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1