Người bạn của tôi là Uông Quân rất là một người thâm tình mỗi khi xem đến quyền Thạch-đầu-ký thì lại rớm nước mắt Tôi vẫn lấy làm buồn cười, nhưng tôi cười Uông Quân chính là tôi kém Uông-Quân xa. Khi trước tôi mới được xem quyền Ngọc-lê hồn, vỗ tay xuống bàn mà thở dài, tiếc thay Uông-Quân chưa được xem tập văn này, nếu xem qua có lẽ lại tốn bao nhiều nước mắt vào đấy. Nhưng sau khi có quyền Ngọc-lê-hồn, sao lại còn có quyền lệ sử này, hay là giọt lệ của người thương tâm, một quyển sách không thấm hết được hay sao ? Vả cải giọt lệ cứ phải rơi vãi cho hết thì mới sướng hay sao ? Uông-Quân tại trần đã hơn hai mươi năm rồi, chưa từng được trông quyền Ngọc lệ hồn và quyền Lệ-sử. Than ôi ! cái văn này, giá khi nào chở một mái chèo qua quãng là vàng lau rằng, cắp quyền sách đến bên cạnh cây mai ở trước mộ người bạn ta, chiêu hồn lên mà đọc một lượt rồi đốt đi chắc có lẽ Uông-Quân sống khôn chết thiêng cũng giỏ thêm một ít nước mắt vào đống tro tàn này! Tuyết Hồng Lệ Sử NXB Nam Ký 1932 Từ Trẩm Á 108 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1uXKNbgR8-AUQu9sDnhfC9F87LUPEDGXjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1