Thằng phu khuân vác nằm co quắp dưới mặt đất. Hai tay nó ôm khư khư cái ngà voi, mắt nó dại đi, nỏ rên nho nhỏ : "Tôi chưa chết... ới mẹ đĩ... ới cu con... » Gã tây già gạt nước mắt, rút từ trong bao ra một khẫu "ru lô" đen xì, kiểm soát lại đạn dược, gạt cái chốt kim hỏa ra phía sau nghe cái "cạch". Gã cúi xuống dí mũi súng vào màng tang kẻ bất hạnh : "đoàng!" Tên phu khuân vác rẫy tê tê, đầu nó ngoẹo đi, một dòng máu ứa ra từ lỗ thủng sâu hoắm. Mũi súng bốc khói xanh. Ông tây Ton Nô đưa lên miệng thổi. Ông cúi xuống gỡ cái ngà voi ra khỏi lòng kẻ bạc mạng. Ông liệng cho tôi, giọng trìu mến: — Này con, mày chịu khó vác thêm cho bạn mày cái ngà Voi nữa. Vác Ngà Voi NXB Tiếng Nói 1965 Nguyễn Thụy Long 104 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1LlJzk7vIGJBKW5jMM7CXBTSR71vY3qbkhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1