Như Tân-Tiến đã nói: cái gì có ở trong tạo-hóa, là có từ mình thấy trước. Vậy mình thấy gì có văn chương, chúng tôi thử ngâm-nga. Tính tình có lúc thường, cũng có lúc nó dực lên, hoặc vui quá, hoặc khổ quá, hoặc hứng quả. Bấy giờ muốn có một thứ tiếng riêng để cho nó hả. Đại-khái, lúc ba bốn anh em đánh chén, muốn bắt một người làm thơ để hả chung. Nếu không, sẽ phải ngồi đầu trong nghe hát sâm, hay xuống Khâm-thiên đập trống chầu. Tiếng hát lẫn tiếng đàn, dủ tinh thần xa-xa bỗng- bong. Đại-khái lúc buồn, muốn nghe Kiều-lầy, hay Tần-cung- oán, hay đàn bầu. Càng réo-rắt bao nhiêu, càng như khơi cạn suối sâu. Văn Chương NXB Tân Tiến Thư Xã 1932 Việt An, Nguyễn Phùng 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1keWlYAIeJk36C4QMKBfPDAddBqkgqxDPhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1