Trong ba sự rất cần cho nhơn sanh: “Ăn, mặc, ở thì sự ăn là thiết yếu hơn hết. Người ta có thể sống lõa thể ngoài đồng được, chớ không thể nhịn ăn mà sống được. Cái ăn nó quí-hóa đến dỗi khi xưa thần quyền và quân- quyền đang được muôn người sùng thượng, mà có kẻ dám xướng lên rằng: “ Dân dĩ thực vi thiên”, Phải, dân xem sự ăn như trời. Bởi vậy, tôi mới dám gọi nghề làm nước mắm là một kỷ-nghệ quan trọng nhứt của dân Việt-Nam. Này, bưng chén cơm ra, ta thử hỏi: Thực phẩm nào cản nhứt? thì trăm miệng một lời sẽ tung bộ rằng: Nước Mắm”. Từ dỉa cá kho của anh cua to ngư của ông đại phú. món ăn nào không nêm nước mắm, thì là một món ăn vô vị, khó dùng ; mà trái lại, một bát cơm, một chút nước mấm cũng đủ cho dân nghèo một bữa no nê. Vấn Đề Nước Mắm NXB Tín Đức Thư Xã 1933 Trúc Viên 30 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Xj6Zg0AmjSoNj-FtiO5_PS-Xi4Zt8Xojhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1