Nguyễn Vạn xốc lại ba lô, phanh ngực áo đứng trên con đê nhìn về làng Đông. Cây quéo trước của đinh tán lá xanh sẫm cao lừng lũng giũa khoảnh trời chiếu. Người làng Đông không còn nhận ra Nguyễn Vạn. Thằng Vạn mắt toét bỏ làng đi bây giờ về đây. Đố ai còn dám coi thường Nguyễn Vạn: Hãy cứ nhìn những tấm huân chương rung rinh lấp lánh trên ngực Vạn... Những con sóng lép bẻp ngoài đê. Trời ong ong, biển tím ngắt. Chà! Gió mát quá, dài cái đã, Vạn vén quần dài tè tè rỗi vuốt lại áo cho thật chững. Quan trọng nhất phút giây đầu tiên gặp lại người làng. Vạn tập tễnh bước rẽ xuống con đường Văn Học Việt Nam Thế Kỷ XX Quyển 1 Tập 37 Tiểu Tuyết 1975-2000 NXB Văn Học 2008 Nguyễn Cừ, Nguyễn Anh Vũ 1040 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/14LgF-weTAb2r_znJ4kbTocDY87ckRg6thttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1