Con chim có cải tổ. Con người có cái nhà. Con chim không bao giờ quên đường về tổ. Con người dù đi khắp đông đoài nam bắc vẫn nhớ đường về nhà. Sinh đi nhờ xe vận tải quân sự về đến chợ Mơ, vừa đúng lúc chiếc loa ở một nhà ven đường đang truyền đi chương trình văn nghệ quân đội. Khi ở xa Hà Nội một ngày đường, mắt nhìn chớp lửa nhằng nhằng, tai nghe tiếng bom nổ rền, Sinh cứ yên trí khu phố anh thế là "xuôi" rồi. Nhưng khi về đến đây nhìn ảnh điện chạy dài như chuỗi ngọc trai dọc theo đường phố, tai nghe tiếng chuông xe điện leng keng, Sinh mỉm cười. Cũng như những anh lính chưa bóc tem ở Hà Nội vào đến Trường Sơn nhìn thấy những luống rau xanh mát mắt ở ngay chổ B.52 rải thảm mà thôi. Văn Học Việt Nam Thế Kỷ XX Quyển 3 Tập 11 Tạp Văn Và Các Thế Kỷ Việt Nam 1945 - 1975 Trịnh Bá Đĩnh, Đoàn Ánh Dương NXB Văn Học 2009 1079 Trang File PDF-SCAN Link Download https://drive.google.com/file/d/13BZMNiASGln616eP4eP08C5mPSz2fxWyhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1