Văn-chương là tấm gương phản chiếu cái tâm lý của một giai cấp; văn chương là hình-ảnh của tấn tuồng giai-cấp tranh-đấu. Câu nói này đã được chứng nhận nhiều lần trong lịch sử, dầu chúng ta xét về điều-kiện sinh hoạt của nhà văn, hay là chúng ta xét về tác phẩm của họ cũng thế. Muốn làm một nhà văn, không phải tình cờ mà làm được, cũng như không phải tự nhiên mà có thiên-tải. Con người, gặp được những hoàn cảnh thuận-tiện, nhân cách phát triển thì thiên-tài (le génie) mới nảy nở. Phần nhiều những nhà văn đều xuất thân trong hạng người có tiền tài, được rảnh rang và có ăn học. Một nhà bác sĩ kia, nhân xem xét các bản thống-kê về các nhà văn-hào Pháp từ năm 1300 đến 1825, đã hết-luận một cách quả quyết rằng: "Con cái những nhà giàu có chỉ vì sinh trưởng trong những hoàn cảnh kinh tế đạc biệt, mà đã có thể trở nên những nhà văn có tiếng tăm một cách dễ dàng gấp 50 lần hơn là con cái của những hạng người nghèo khổ". Văn Sĩ Và Xã Hội NXB Hương Giang 1937 Hải Triều 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1_beW6fjirKBQ3RcG5l1DJmoTV8TXlBZ_https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1