Thoa ngồi cúi gầm mặt, nàng không dám ngẩng nhìn mặt cha mẹ, nàng tủi thân và nàng biết mình dại dột, sự dại dột khó gột rửa, bây giờ thì nàng có hối cũng không kịp, nàng về được tới đây, tới quận này cũng là điều may mắn lắm rồi, bây giờ nàng chỉ còn mong cha mẹ tha thứ cho nàng mà thôi. Bây giừ trông nàng hốc hác và người gây còm hẳn đi nàng không còn son phấn, khộng quần áo đẹp, nàng bận chiếc ào bà ba và chiếc quần đen, nàng tầm thưòng, tầm thường như tất cả những cô gái quê khác, nàng không còn tí dỏm dáng nào của một cô công chúa vườn, con gái cưng của ông bà hét ra lửa nữa. Vang Tiếng Ruồi Xanh NXB Âu Cơ 1971 Nguyễn Thụy Long 332 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ulrdzVtzQznd0DOqysccr_DUs1KZ2mkrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1