Ngươi đàn bà : Anh có thể nào từ chối với tôi cả điều buộc tội và xét xử nữa sao. Người ta ai chẳng ước mong được mến yêu, quí chuộng, ngợi khen. Nhưng tôi tự biết là đã hoàn toàn bị đời sống tước đoạt diễm phúc đó rồi nên chỉ còn hy vọng vào phần thưởng tương phản là sự chê trách và khinh miệt, như một cái tát tai quắt quay nào đó chẳng hạn vào khuôn mặt đã bẽ bàng gãy đổ của mình. Và khi người ta từ chối với tôi cả cái tát tai thì có lẽ tôi đã trở thành một kẻ hủi cùi ghê tởm có thể làm hoen ố nhơ bẩn bàn tay của kẻ tát tai mình. Vào Nơi Gió Cát NXB Hoàng Đông Phương 1967 Nguyễn Thị Hoàng 263 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Un53YFHVzTxHekeEWJxjfS7gZlk5N5FDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1