…“Đọc cuốn sách của anh Hảo, tôi thấy nổi lên hai vấn đề: đó là luận điểm và thi pháp. Về mặt luận điểm, anh khẳng định xu thế kế thừa trong quá trình đổi mới văn hóa, phê phán những tìm tòi đi vào ngõ cụt, từ đó đưa đến những mỹ cảm xấu cho người đọc, nhất là đối với thơ… Về thi pháp, anh Hảo là người có phong cách. Ngay từ bài viết đầu tiên đã thấy rõ phong cách rồi. Đó là điều mà nhiều nhà phê bình không có được. Có người viết rất nhiều, in đến hàng chục cuốn sách mà chẳng để lại được dấu ấn gì. Sự xuất hiện của anh Hảo đã làm cho phê bình của ta hoàn toàn khác trước. Anh Hảo cũng là người đi tiên phong trong việc phê phán những cái sai, cái tùy tiện trong sách giáo khoa từ đại học trở xuống. Điều ấy rất cần thiết, nhất là trong lúc này, lúc chúng ta đang có những cải tiến trong việc biên soạn sách giáo khoa và cải cách hệ thống giáo dục. Đây là vấn đề rất cấp thiết mà nhiều nhà phê bình gần như đứng ngoài cuộc, họ coi đó không phải là việc của mình. Chỉ có Trần Mạnh Hảo xông trận. Hội nhà văn rất nên tự hào về một nhà văn của chúng ta xông xáo trong vấn đề này…” (trích trang 557, cuốn “Về một hiện tượng phê bình NXB Hải Phòng, sđd” Về Một Hiện Tượng Phê Bình NXB Hải Phòng 1997 Nguyễn Hữu Sơn 549 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1031zrDOl1nXqnq8DtWZLe60_OP2T5Ymjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1