Ở lính tùng chinh ở trên tàu lướt giữa vời khơi, mênh mông những nước với trời, đêm khuya thinh lặng, lúc ấy chạnh lòng nhớ tưởng những gì? Thương cha nhớ mẹ, nhớ vợ con, nhà cửa, nhớ bà con thân hữu, nhớ quê kiểng, làng nước xóm diềng. Bảng khuâng giữa dòng biển cả : trên trời xanh, dưới nước biếc, ngàn dặm mênh mông, không biết xây mặt phía nào mà ngóng vọi quê nhà, kẻo lòng thiết tha thương nhớ. Chỉ biết từ rày một bước một xa, lòng muốn lui, mà máy tàu cứ bước tới. Đi đã mấy đêm ngày, qua miền xa nước lạ rồi, khác trời khác biển rồi ; làm sao về đặng thăm một hồi cho phỉ lòng thương nhớ ? Thiệt thì vô phương, nhưng mà cũng có phương. Vi Nhơn Đấng Làm Người NXB Qui Nhơn 1933 Ngô Đình Khả 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1wRJOLTO5DeZN99Xzr6_oeUo1jevP8ZF-https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1