Ngày xuân hoa đua nở, chim thi hót, bốn bề hớn hở mừng Xuân; nhưng gió thôi hắt hiu, mưa sa lả-chủ, Đông-quân hình lại bùi-ngùi vì Xuân mới. Ấy bèn cảnh vui vì Xuân có cảnh buồn vi Xuân. Người ta cũng vậy, thấy Xuân vui vì Xuân, thấy Xuân buồn vì Xuân! Yêu Xuân là yêu vẻ mỹ miều của Tạo hóa, yêu cái sự nghiệp của mình thêm vẻ tốt-tươi. Ghét Xuân là ghét mình nghĩa-vụ chưa tròn, ghét mình say-sưa mê-mệt, ghét mình cầm-cụi bo-bo trong cái Tết, m-lịch, Dương lịch tha hồ thủ cựu với cai-lương... Ghét Xuân cũng phải, yêu Xuân cũng không vô lý. Còn yêu Xuân vì be rượu, ghét Xuân và cạn tiền, yêu ghét ấy xá chi đồ tục-tử. Vì Xuân NXB Tân Dân 1931 Phạm Việt Thường 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1RLGvjsnYH8kjK83lC0nRg_Ht10-mZ_Uihttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1