Dỡ màn lên thấy sơn thủy cảnh nhà-hàng Palace có dọn bàn ghế đều đủ. Có thang lầu tuyệt-đẹp, có nàng Thủy-Lộc ăn mặc y phục sang trọng, bước xuống lần, tỏ nét nhớ Vạn-Lâm. THỦY-LỘC NÓI: Ôi! Phận hèn núp bóng liên-hoa nở, mặt phẳng soi gương ngọc thố gieo, vì nợ tình nên nước mới ủa bèo, giang-hồ khách khiến lỡ duyên rời nghĩa. Tôi có dè đâu: Cái số kiếp đã lở làng cho thiếp, lời sơn-minh đà phất-phới theo hồi, khối sầu riêng tình bạc thể vôi, đêm trường hận đau lòng tấm-mẵn. Củng ngở ở mướn cho cái nhà-hàng Palace nầy. Nào có dè chàng Lê-hữu-Mi ép duyên đã lở cùng nhau thất-thân. Thiệt là: Trăng bạc long lanh nhìn vẻ liễu, oanh vàng lảnh lót liệu cành mai, thuyền xuân tình còn đũng-đỉnh giữa sông dài, vườn xuân sắc lại quạnh hiu cùng anh én. Viên Đạn Vô Tình NXB Xưa Nay 1933 Huỳnh Hà 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1kaXyw41WZ5sWnTd13qeWUZZ70G194_ibhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1