Đến với tình yêu, con người trở nên khó hiểu. Có cô thôn nữ nào ngớ ngẩn đến nỗi đi qua đình, lại đếm xem đình có bao nhiêu ngói để so sánh với cái lượng hiến dâng của trái tim mình? Áo cô đang mặc trong người, qua cầu, gió làm sao có thể bay đi để cô trở thành một cô gái nói dối ? Viên tướng anh hùng giữa lúc còn mải chiến công, đang đêm bỗng trốn về đặt nụ hôn trên môi người yêu, rồi lại quay ngựa, vội vã trở lại chiến trường. Bà hoàng hậu, rút khỏi vòng tay sủng ái của nhà vua, nửa đêm lánh khỏi hoàng cung, lần mò đến nhìn khuôn mặt chàng hiệp sĩ đang hấp hối, không cần biết đến cả một đội vệ binh đang lùng sục tìm mình. và một nhà khoa bảng kia phải bỏ công sở để về nhà, đọc một vế câu đối : "Kiếp phấn son, hiếm kẻ bạc đầu, mệnh ấy thù nàng sao thế nhỉ ? Cơn dâu bể lầm người má thắm, mình đừng oán tớ nữa mà chi! "thì người vợ mới yên tâm nhắm mắt được. Chuyện vô lý mà rất hợp tình, chuyện ấy chỉ tình yêu mới có. Với tình yêu, con người mới thực sự là mình hơn cả. Việt Nam Phong Tình Cổ Lục NXB Văn Hóa Thông Tin 2009 Vũ Ngọc Khánh 723 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1kdghiLYCF4VAlq6iqYYguLfxBUNCsilrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1