Trong một buổi hội-hợp hoạch-định phương-pháp chánh-tả để soạn-thảo bộ “Từ-điển Bách-Khoa Việt-Nam”, ông bạn quá-cố của chúng tôi, ông Đào-Văn-Tập đã nói rất hữu-lý, đại ý như vầy: “Các bạn miền Nam, đối với hai giọng hỏi, ngã, dẫu cố viết thế nào cũng không phát-âm đúng để phân-biệt. Chúng tôi, đồng bào Bắc, quen phát-âm một tiếng “giọng ngã” và viết với “dấu ngã”, bây giờ biểu phải viết sửa lại với “dấu hỏi” là biểu chúng tôi “nói đớt”, nó chối tai khó chịu làm sao! “Cũng như các bạn miền Nam sẽ khó chịu mà nói đớt “Ông Chời” hay “xạch-xẽ”, thay vì “Ông Trời” “sạch- sẽ”. Như tiếng bão 菢 là “no”, tiễn là葥 “tên”, trữ là “chứa”…theo phiên- thiết của từ-điển Trung-Hoa và theo luật ngôn-ngữ chuyển-biến, đúng lý phải viết với “dấu hỏi” (bảo, tiển, trử…) nhưng chúng tôi đã quen phát âm bằng “giọng ngã” thì khó mà nói đớt ra “giọng hỏi” để viết với “dấu hỏi” . Việt Ngữ Chánh Tả Tự Vị NXB Khai Trí 1972 Lê Ngọc Trụ 751 Trang File PDF-SCAN Link Download https://www.scribd.com/doc/155906814 https://drive.google.com/file/d/18VnAgeo5jmdyP4mbx3jfkpO7EXL-YDBshttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1