Trước kia, khi còn trong lứa tuổi học trò, tôi đã từng được học Kiều, được nghe các vị thầy khả kính giảng giải về truyện Kiều nhưng thú thật thuở đầu xanh tuổi trẻ tóc còn cúp “ca rê” ấy tôi chưa cảm thấy say mê văn chương truyện Kiều, và cũng chẳng hiểu tại sao bao nhiêu bậc trí thức cho đó là một tác phẩm vô tiền khoáng hậu trong lịch sử văn học VN. Hồi đó mấy pho truyện Tàu, mấy cuốn tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh, của Phú Đức đối với tôi nó hấp dẫn hơn tác phẩm của đại thi hào Nguyễn Du nhiều! Mãi cho đến lúc bước chơn vào nghề “bán cháo phổi”, mỗi năm tự mình phải làm công việc giảng giải văn chương truyện Kiều cho những người trẻ tuổi cắp sách đến trường. Nghề nghiệp mới bắt buộc tôi phải tìm hiểu truyện Kiều một cách thấu đáo hơn, vì thiển nghĩ nếu tôi tự không hiểu, không cảm thấy những khía cạnh tuyệt tác của áng văn bất hủ đó thì làm sao tôi có thể “truyền cảm” cho những người trẻ tuổi bắt đầu học truyện Kiều? Suốt mười mấy năm trời, tôi có dịp đọc đi đọc lại hàng trăm lần quyển truyện Kiều, hầu hết những sách, báo đều nói về truyện Kiều là tôi đều mua vê đọc một cách thích thú. Rồi, năm tháng qua, nhờ thâu nhập kiến văn của biết bao nhà nghiên cứu truyện Kiều, và sau khi dấn thân vào cuộc trần ai, có nếm chút nùi vị cay đắng của trò đời, tôi mới thấm thía cái nỗi “đoạn trường” trong truyện Kiều, bấy giờ thâm tâm tôi mới thật sự thán phục ngọn bút tài hoa lỗi lạc của đại thi hào Nguyễn Du. Vịnh Kiều NXB Văn Hóa Dân Tộc 2008 Phạm Đan Quế, Hoài Yên 617 Trang File PDF-SCAN Link download http://nitroflare.com/view/C9192B061A845C6 https://drive.google.com/file/d/1DH8TpvSexGcsHRm2nF-m-ZcpoWmv0p8Ohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1