Vỏ Tòng nói: Tôi từ lên Sơn-bạc, mà chiêu tập anh-hùng, đả chiếm đặng san đầu, hiệu Vỏ-Tòng đệ thất. Song thân đà sớm mất, một cây trổ hai nhành. Nơi quê nhà đã có trưởng huynh, chốn Kinh-địa một mình trổi gót. Có phải là: Từ thuở giang hồ cát buội, nơi tha phang đả bảy thu tròn. Nhà ca huynh chẳng hiều mất còn, đêm mưa nắng lẽ nào chưa rõ? Đại-ca ôi! Thương một nỗi em xông pha nơi quan Sở, rẽ hai phan anh thui thủi chốn lau Tần. Lại trong mình nhiều nỗi khó khăn. Đều cay đắng biết ai chia mặn lạt. Nhớ huynh trưởng tấm lòng càng man mác, tưởng phận em phiêu lưu dật dả thêm sầu. Nhớ quê nhà xa tít nhạn dâu, trong đất khách dàu dàu cho cảnh ngộ, nay chẳng có đều chi ngăn trở, cơ hội may mấy thuở đặng an nhàn. Chi bằng; cấp báu đao lộ thượng kíp băng ngàn, nương lối thỏ quê xưa mau trở lại. Vỏ Tòng Sát Tẩu NXB Xưa Nay 1931 Ngô Vĩnh Khang 60 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1y4hgregtxJB5rXIk0itg05WqLVScG52Mhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1