Ân-hận tình thảm Lệ-Hoa thương mây nhớ gió? Đậu thủ khoa chức quan-án duyên nợ đắn-do; vật thương cam-go. Trời đất ôi! Sông Ngân trót lở nhịp Thước-kiều, Cũng vì: tình vô giác hại khổ đủ điều ; tãi thẹn càng nhiều. Bởi thương ai phòng thu khép cửa năm đợi tháng chờ, Thiều quang chín chục lối mạch sầu muôn hộc ngần-ngơ; dạ liều xơ-rơ. Dạ hoài tình nhớ mối duyên thuyền-quyền bối-rối Lệ-ngọc ước trong lằng sóng dọn đẫy bèo trôi; trò đời khéo thôi thì thôi. Chàng Viễn-Châu xưa có trớc giao thương nhau vô hạng. Lệ-Hoa đậu quan-toà song còn nhớ người bạn hoài-lang; nên thắc theo tì can. Hồi học tại trường Lệ-Hoa Viên-Châu hẹn ngọc thề vàng, Tuy rằng: thương khắn-khit song thiếp xa chàng; là nghĩa vụ đôi đàng. Vọng Cổ Quan Tòa Hoàng Lệ Hoa Cuốn 4 NXB Xưa Nay 1932 Huỳnh Hà 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1zimwdjAofLlUlZQn-bhN3KG-h_C21RiHhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1