Bóng trăng thu in chiếc lá, quã địa cầu dường như chị Hằng-Nga làm chúa tễ trong buổi hoàng hôn. Buổi hoàng hôn là buổi vui vẻ của khách.... nào tình ái, nào phong-cãnh thiên nhiên của tạo vật, nào trong lử quán tiến đàn du-dương êm ái diệu dàng, những câu hát theo điệu Si lon ne s'était pas connu, những câu : Tơ tình, lòng mong ai, Xa xâm ngàn mây cách đàn. Bao nhiêu sự khoái lạc vui cười lãng-mạn, hình như riêng một hạng con người lạc hoan choán hết. Buổi hoàng hôn, là buổi vui vẻ... Nguyệt lập lại câu này, rồi lặng im, mắt ngó ngọn đèn hoa-kỳ chiếu sáng, đôi mắt Nguyệt long lanh, hai hột lụy từ từ chảy. Nguyệt thở ra. Nga, bạn Nguyệt, cùng Nguyệt đang chuyện trò vui vẻ, bỗng nghe Nguyệt tả một cảnh buổi hoàng hôn, về chiều thu, rồi Nguyệt đổi sắc mặt, đang vui vẻ, bỗng hóa buồn, Nga sững sờ hỏi : Buổi hoàng hôn, là buổi vui vẻ.... vui vẻ thật nhưng sao Nguyệt đã cảnh ấy lại âu sầu thế ? Hảy thuật cho em nghe nào. Hử chị ? Xứ Lạ Quê Người Cuốn 2 NXB Bảo Tồn 1935 Việt Đông 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18SZXHpUXxX7iW42iDHiXA-7MAlk3w_dQhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1