Xứ Sở Phù Sa (NXB Cửu Long 1986) - Trần Thanh Phương, 180 Trang

Discussion in 'Phóng Sự + Ký Sự' started by admin, May 16, 2016.

  1. admin

    admin Thư Viện Sách Việt Staff Member Quản Trị Viên

    upload_2024-1-17_8-48-24.png
    " Về nhà mình xa quá Má ơi" Trần Thanh Phương đã mở ra con đường về quê, về với Mẹ thật ấm áp rưng rưng...chất văn mộc mạc như chính cọng rau đồng, con ba khía và thật như nỗi nhớ mẹ vẫn thao thức đêm đêm: " Trời ơi làm sao tôi quên được con cá cọng rau kia đã nuôi tôi lớn lên. Một thời tôi đã dầm mưa dãi nắng ngoài đồng câu cá, hái rau,...Mùi vị ngọt ngào của rau, cái lạnh của mưa gió trên đồng tôi còn nhớ nguyên hết". Quê mình với tình làng nghĩa xóm, với những câu hờn dỗi mà yêu thương đến ngúc ngàn. Đọc cái hơi văn đồng ruộng ấy, lòng như đang đi bằng đôi chân trần ngược về nơi chôn nhau cắt rốn, chừng như mùi yêu thương đánh tất cả cảm xúc đang dậy lên trong lòng. Ta như đang ngửi được mùi bùn, đất, vị ngọt đặt trưng của nước mưa, những món ăn nhà quê mà không nơi nào có được. Có thể nói Ông đã làm dày nên ký ức nhà quê trong mỗi người đọc, cuộc sống thành thị cứ cuốn ta đi để rồi một lúc nào đó chợt giật mình. Lâu rồi ta không về với mẹ, không ướt giọt nước mưa quê nhà, không áp mặt vào bàn tay nhăn nheo của mẹ... Để rồi đọc đến đâu nỗi nhớ lại thức đến đấy. Qua những bài viết về mẹ về Quê hương vùng đất phù sa bán đảo Cà Mau Trần Thanh Phương đã nói hộ tuổi thơ bùn đất, để bất cứ ai cũng thấy lòng rưng rưng khi nhớ về. Bằng những sự mộc mạc, giản dị và đầy ân tình, " Về nhà mình xa quá má ơi" đánh thức những ký ức thiên nhiên gần gũi" Về nhà mình xa quá Má ơi" Trần Thanh Phương đã mở ra con đường về quê, về với Mẹ thật ấm áp rưng rưng...chất văn mộc mạc như chính cọng rau đồng, con ba khía và thật như nỗi nhớ mẹ vẫn thao thức đêm đêm: " Trời ơi làm sao tôi quên được con cá cọng rau kia đã nuôi tôi lớn lên. Một thời tôi đã dầm mưa dãi nắng ngoài đồng câu cá, hái rau,...Mùi vị ngọt ngào của rau, cái lạnh của mưa gió trên đồng tôi còn nhớ nguyên hết". Quê mình với tình làng nghĩa xóm, với những câu hờn dỗi mà yêu thương đến ngúc ngàn. Đọc cái hơi văn đồng ruộng ấy, lòng như đang đi bằng đôi chân trần ngược về nơi chôn nhau cắt rốn, chừng như mùi yêu thương đánh tất cả cảm xúc đang dậy lên trong lòng. Ta như đang ngửi được mùi bùn, đất, vị ngọt đặt trưng của nước mưa, những món ăn nhà quê mà không nơi nào có được. Có thể nói Ông đã làm dày nên ký ức nhà quê trong mỗi người đọc, cuộc sống thành thị cứ cuốn ta đi để rồi một lúc nào đó chợt giật mình. Lâu rồi ta không về với mẹ, không ướt giọt nước mưa quê nhà, không áp mặt vào bàn tay nhăn nheo của mẹ... Để rồi đọc đến đâu nỗi nhớ lại thức đến đấy. Qua những bài viết về mẹ về Quê hương vùng đất phù sa bán đảo Cà Mau Trần Thanh Phương đã nói hộ tuổi thơ bùn đất, để bất cứ ai cũng thấy lòng rưng rưng khi nhớ về. Bằng những sự mộc mạc, giản dị và đầy ân tình, " Về nhà mình xa quá má ơi" đánh thức những ký ức thiên nhiên gần gũi.
    • Xứ Sở Phù Sa
    • NXB Cửu Long 1986
    • Trần Thanh Phương
    • 180 Trang
    • File PDF-SCAN
    Link download
    https://drive.google.com/file/d/1va9l1q92KIA2D-hUbbtPjQ8OierziHC7
    https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1
     

    Zalo/Viber: 0944625325 | buihuuhanh@gmail.com

    Last edited: Jan 17, 2024

Share This Page