Cảnh khuya ngọn đèn le-lói trong phòng, đêm trường tiếng dế ri rỉ ngoài hiên thuỳnh thoảng lại có một trận gió lùa vào khe cửa sổ lạnh buốt thấu xương, xung quanh nhà đầu cây ngọn cỏ đều đượm mầu tuyết trắng tinh như bạc, như vậy cũng đủ biểu lộ ra cảnh mùa đông lạnh lẽo trong khoảng canh khuya đêm trường đó. Vang vảng nghe tiếng người nói ở trong một gian nhà nho nhỏ: - Hiền thê ơi! vợ chồng ta xuất thân thanh-bạch mà ở vào cảnh phồn hoa đô hội trong tòa để đồ này cũng là vô vị, vì hàng ngày thấy người vinh-hoa phú-quý; lại con cháu đầy nhà, mà phận mình thì bần hàn cô-khô; lại tử tức hiếm hoi, thực là tạo vật cơ cầu cầm cân không cất nhắc cho thăng bằng, Vang vàng lại có tiếng người nói tiếp :«Cuộc đời như áng phù vân, nhục vinh ai cũng một lần mà thôi, Phu-quân can chi mà nghĩ ngợi cho phiền, miễn là mình cứ ở lương thiện chọn đời để mặc con tạo soay vần chứ sao.» Yên Hoa Kỳ Sử NXB Long Quang 1931 Lý Ngọc Hưng 54 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1y96ECsk9p89AyTWon4OTCYLWXrpWJ8m_https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1