Xưa nay, thói-tục của xã-hội thường bung bợ người sang, giàu, mạnh thế, mà lại khinh-bạc bọn bần-dân, lao-động. Những tánh-đức tốt, cử chỉ hay, cái gì có thể tăng giá-trị của con người, thời thiên-hạ thường đem đặt vào hạng người phú-quí. Còn bao nhiêu sự hư, sự dở, cải gì có thể giảm cái nhân phẩm xuống tốt đất, thời thiên-hạ hay đem gán lại cho bọn bần cùng lao động. Có ai nghĩ đâu rằng trong phường đi-điểm, du-công khác cái, cu-li đồ thùng-xia, cũng có nhiều bực dỏng- sỉ, anh thư, cũng lắm kẻ có tánh-đức đáng kinh trọng. Người đời có xét đâu rằng trong hạng sang giàu, thanh-thế cũng có nhiều bọn sâu-dân, mọt-nước, tánh-tình, nết-na càng đảng cho đời khinh-bỉ hơn hết. Ở trong đảm quần-chúng mà đại-đa-số thuộc về phái lao-động bần hàn, còn ẩn-núp biết bao nhiêu cái tâm-lý thanh-cao, chi-hưởng đặc-biệt, mà chỉ vì không ai vạch vẻ ra, phô-bày ra, thành thử người đời không biết đến đó thôi. Yên Kỳ Nhi Cuốn 5 NXB Nguyễn Văn Viết 1932 Lê Trung Nghĩa 40 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1HNbajTaxaflyM6ck664lpx4vQuvLeGExhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1