Tiếc vừa đông mảng, xuân qua; Huê khai rở-rở, khí hòa hây-hay. Thiều-quan cữa thập xung-dầy; Non sông chớn-chỡ, cỏ cây tươi nhuần. Á-đông vạn vật dai xuân; Tứ dân vui thú, nhơn quần nhổm-nha, Kẻ thì trị quốc, tề gia, Người thì phản mại, bôn ba tranh dành, Mặc ai nẻo lợi, đường danh; Ta toan dưởng tánh, tu hành thảnh thơi. Năm hồ nước trí rộng khơi; Nương thuyền Bác-nhả, vui chơi thú mầu. Đoái nhìn vũ-trụ đâu đâu ; Xưa nay lắm lúc biển dâu đỗi dời. Lạ chi thế thới ỡ đời ; Tình thường dễ tập, đạo thời khó nghe. Dầu cho học đủ năm xe; Không thông pháp-bão, khôn nghe lý thiền. Muốn cho việt tỗ siêu tiên ; Như-lai đại-tạng tinh chuyên mới tường, Phật ta chỉ nẻo đam đường ; Cho người gặp đặng Chơn-thường của xưa. Giấc Mộng Ca NXB Nguyễn Duy Minh 1929 Vỏ Phước Sanh 30 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ECK5phzR4JQ3qTC-Fh5CiQo4u54j_XODhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1