Kinh Giác Thế Tân Tân, nguyên vua Quan tự bên Tàu năm thứ 11, nhằm năm Ất-dậu (1885), lúc tháng sáu, tỉnh Phước-kiến, bị thời-khí nhiều lắm, nên các vị Thần, Tiên giáng cơ ngày rằm tháng sáu, giảng bút khuyên đời, tại huyện Liên-thành, xã Công-thiện. Các trò trong xã ấy chép làm một tập, đễ giãng cho thiên hạ nghe mà cái ác tùng thiện, cho khỏi thời-khí tai kiếp. Qua năm Bính tuất (1886), các trò trong xả Công thiện là Trương- hướng-Vinh, đêm 24 tháng giêng, thỉnh Tiên giáng cơ cho lời tựa, xã Công-thiện biên trước tập ấy, đặng để giáng cho thiên hạ nghe, có ý làm phước, mà cần thi đổ. Sau Khải-Khiếu giáng cơ cho lời tựa. Qua đêm 26 ngài giáng bút, thuật tích ngài vì cớ nào mà thành thần. Qua 12 tháng hai ngài giáng bút rằng : « Ngài xin về ngụ tại huyện Liên thành, miễu Văn-Xương, là chỗ các trò thỉnh cơ, đặng coi việc các trò giảng dạy.» Thượng-Đế y tấu, nên ngài lập điều lệ cho các trò giảng kinh. Qua năm Đinh-hợi (1887), ba mươi tháng giêng, giờ tuất, ngài giảng cơ nói rằng:« Thượng-Đế lâm triều ngày nguơn-đán, phán quở thế-gian làm dữ thái quá quyết truyền chỉ cho tai kiếp xuống, trừ hết ác nhơn. Giác Thế Tân Tân (Trọn bộ 8 cuốn) NXB Xưa Nay 1929 Trần Đằng Huy 273 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1GZGxyHGcPJzrDRstjG_CZY9cG_3B36vXhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1