Ngũ-giới, cái tên thường nghe thấy luôn, đã nhiều ngài giảng rồi, nay tôi lại đem ra mà nói, chả là thừa lâm ra? Không! cứ như cái ý thiển-kiến của tôi, thì cái đề-mục ngũ giới là một cái đề-mục rất hệ trọng, mà lại là cái đề mục rất thiết yếu cho cả người tại gia và xuất gia. Không hiểu cho thật thấu triệt những nghĩa lý trong ngũ giới, thì không còn nói gì tu nữa. Vì thế cho nên tôi đem câu chuyện ngũ-giới ra mà nói. Tôi cũng tự biết « chân mình những lẩm bề bê. lại còn vác đuốc đi rê chân người » là đáng thẹn lắm, nhưng trước cửa Tam bảo, tôi xin sám-hối trước và mong rằng các Cụ cũng thể lòng từ bi của Phật mà xá lỗi cho tôi. Thưa các cụ Trong Kinh Lăng-Nghiêm dạy rằng: "Nhân giới sinh ra định, nhân định sinh trí-tuệ, đó là ba đạo vô lâu" nghĩa là giữ giới tinh nghiêm thì thân tâm yên lặng, thân tâm yên lặng tự nhiên nầy ra trí-tuệ, đó là phép tu nhất định thành đạo, không bao giờ sai lầm vậy. Giới Sát Sinh NXB Hòa Ký 1935 Thiều Chửu 10 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1hUGTnq7o2mwROEfSR9QrtAI-jQ5x4VHihttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1