Đọc kinh Đạo-Đức thấy Thái-Thượng đạo tổ thường than rằng: Ta có chỗ khổ vì có cái thân, như không có cái thân nầy thì thôi đâu có khổ. Hỏi ôi! Phật còn than như vậy, sao người chẳng xét coi cái khô chi đây? Tại người chẳng xét nên chẳng biết căn cội. Nay tôi xét như vầy, xin chư hiền coi có phải không: Vì tại cái thân phàm này nó tham luyến thế tục: trong thời thất tình lục dục che lấp tánh chơn, ngoài thời tửu sắc tài khi buộc rằng đêm ngày không dứt, làm cho chơn linh điên đảo tồn khí hao thần, đến chừng thần khi yếu rồi trăm bịnh đều sanh, hoặc là anh em chẳng hòa có chỗ giận ghét, hoặc là xóm làng chẳng thuận, cừu oán sanh đoan. Vì cái thân phàm chẳng biết hối tỉnh nên lìa cải tánh mạng, tại người chẳng biết tánh mạng nên chẳng lo. Kim Cang Luận Diễn Nghĩa NXB Đức Lưu Phương 1932 Lâm Xương Quang 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1onWlyeQGf6MUkXk6NJU8z1iYL5lZxvYwhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1