Phàm người ở chùa phải theo luật này mà tu, và phải học cho thuộc trong châu thân con người, phải biết những gân máu nào chạy tới đâu, đặng đễ phòng khi nào có hư mà sửa mới đặng. Phải biết những nguyệt nào kêu tên gì và nó ở thượng đơn điền, trung đơn điền, và hạ đơn điền những nguyệt đỏ đựng món gì, dùng về việc gì cho biết như vậy, để chừng nào đau biết mà sửa, hoặc khi hái thuốc nấu đơn, biết chỗ nào lò, chỗ nào chảo, chỗ nào than, chỗ nào nước, chỗ nào lửa, đều học thuộc hết đó là tu, tu nghĩa là: sửa như vậy. Lời rao cho tăng đồ tin nử phải học theo đây mà ở đời và tu. Phàm làm con người sanh đặng trong cỏi diêm phù, thì qui báu lắm, cho nên ông Châu- Tử có nói «Thiên địa gian, chỉ tôn giả đạo, chỉ qui giả đức» nghĩa là: trong trời đất không có chi cao lớn bằng đạo, không có chi qui báu bằng đức. Kinh Luật NXB Bùi Văn Nhẩn 1933 Cao Minh 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rpjAD1n_I2RAaGxM9wTJ4qCIEnFaMX3Shttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1