Gẫm lại bực nào ở đời mà chẳng có tình Thương. Trừ ra loài Sắc, Đá, Gỗ nó mới vô tình. Mà ngoái lại, củng vì chử Thương mà con người gây ra một kiếp Luân Hồi mải mãi. Mà củng vì chử thương mà bực tu-chơn được làm Tiên làm Phật. Mình sanh ra ở đời, vì bị Thương Đời nên phải lộn lên Đời, nên tuy chết, mà sau rồi củng trở lên nia. Duy có kẻ nào tổ-ngộ, biết rằng sự Thương Đời là như một giống «MỦ MÍT», nên lở dính rồi, thì phải lo kiếm thế mà gỡ cho ra; thì kiếp sau mình không có dính Mũ-Mít, thì nó không kéo mình lên được. Bởi vậy, người nào tu chơn, phải lo rẻng mà gở cải Mũ-Mit này trước đả, rồi sẻ tu sau; ví bằng đề vậy mà tu, qua kiếp sau dầu có thành Phật ngồi trên Đài cao, Mũ-Mít nó cũng kéo nhào đầu xuống thế. Một Chữ Thương NXB Bảo Tồn 1933 Nguyễn Kim Muôn 56 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1NK1510ZxAgYu4KHA-sP4ipNYZ6Rchmy6https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1