Tôi cho rằng gia đình hạnh phúc một gia đình trong đó nhân phẩm, danh dự của các thành viên không bị tổn thương. Tất nhiên, sống là chuyển động và trong sự bươn chải ấy, chả tránh khỏi những xây xước do đồng loại gây ra. Vô tình làm tổn thương người khác có thể được bỏ qua, giống như kẻ không biết mà phạm thánh thì được tha. Cố tình làm nhục nhau lại là chuyện đáng nói. Khi anh lăng mạ một người, tức là anh đang trút toàn bộ bực tức lên người đó, anh chỉ nghĩ đơn giản mình đang trừng phạt cái kẻ ấy, trừng phạt một cách cụ thể, trực tiếp và chả ảnh hưởng gì tới hòa bình thế giới cả. Nhưng anh quên mất rằng kẻ mà anh đang xúc phạm, đang giày xéo kia cũng có một gia đình, có vợ, có con, có cháu chắt nữa. Kẻ đó đang là trụ cột cho cả gia đình, đang là thần tượng của vợ con anh ta, là niềm tự hào của bố mẹ anh ta, anh em ruột thịt của anh ta. Vậy mà trong cơn tức giận, anh đã không ngại ngần hủy hoại nhân phẩm và danh dự của người đó. Có thể anh không ý thức được rằng anh sẽ làm tổn thương các thế giới phía sau cái kẻ mà anh trừng phạt nhưng rõ rằng anh đã làm việc đó, một cách tàn nhẫn. Đây thực sự là một tội ác. Những Thói Thường NXB Phụ Nữ 2009 Nguyễn Văn Bình 213 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/nhung-thoi-thuong https://drive.google.com/file/d/1HCxVUlj1No_ATtk1GktoYeLiZSsE9lnhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1