Trong kinh điển đại thừa hay tiểu thừa, đức Thế Tôn đều có nói rõ mười pháp giới, địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, A tu la, Nhân, Thiên, Thinh văn, Duyên giác, Bồ tát, Phật. Như vậy, nếu tin thật có tam đồ lục đạo luân hồi khổ đau, thì đương nhiên và nhất định cũng phải có cõi Phật Tịnh độ an vui giải thoát. Trong kinh A Di Đà, chính kim khẩu của Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật diễn tả cảnh y báo chánh báo trang nghiêm nơi Cực lạc thế giới, và hết lời khuyên bảo chúng sinh phải phát nguyện sinh về cõi đó. Sáu phương hằng hà sa số chư Phật đều khen ngợi và hộ niệm kinh nầy. Đức Phật A Di Đà trong thời tu Bồ tát đạo, vì lòng từ bi cứu độ chúng sinh, chẳng những muốn sao cho mọi loài đều thoát khỏi phiền não khổ đau, mà còn muốn cho tất cả chúng sanh có một nơi an vui tu hành cho đến thành Phật. Nên Ngài phát 48 lời đại nguyện. Nguyện nào cũng mong muôn tiếp dẫn chúng sinh về với cõi Ngài. Cho nên mới có thành tựu Tây phương Cực lạc thế giới ngày nay. Căn cứ theo Phật pháp, mười pháp giới đầu do tâm tạo. Trong mười pháp giới có quyền, có thật. Phật giới là thật, chín giới là quyền. Vì sao? Bởi cảnh giới của chư Phật là do công đức thanh tịnh của bản thể chân tâm và nguyện lực của Phật hiển hiện. Chân tâm là thường trụ bất biến, không có hoại diệt, nên cảnh giới đó là thật (chân). Còn chín pháp giới của chúng sinh, là do vọng tâm sinh diệt biến hiện ra. Cho nên cảnh giới đó là quyền (phương tiện). Niệm Phật Dẫn Đi Khỏi Luân Hồi NXB Tổng Hợp 2012 Lý Lâm Quý Dịch: Mạt Nhân Đạo Quang 129 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1i-x9XRt0NPmHLTXNQSKzEK6Qb7S3QVR9https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1