Thái-Tử đang ngủ ở phòng với vợ, con, nửa đêm lén trốn cùng với Châu-mả-Cang lên ngựa lìa khỏi Hoàng thành, sau khi hay tin chồng đánh đoạn dứt ái lìa ấn bỏ ra đi thì than khác. Nàng Gương Bang khóc nói: Ôi, Thái-Tử đã đi rồi, Thái-Tử để lại cho ta một cái vết thương-tâm rất nên đau đớn. Ta còn nhớ buổi kia, Thái Tử phán cùng ta rằng, ngài sẻ dời đi xa, ta ngỡ rằng, cái cơn sanh-ly ấy, hảy còn xa về sau, nào ngờ mới hôm nay, mà ngài vội bỏ dinh thự, đền đài, Thái-Tử ôi ! ngài đi đâu rồi, ngài đi đầu bỏ con thơ, vợ dại, ở lại một mình, ngài ôi ! Ngài dầu có mẫn-thời ưu-thế, thì cũng nên để chúc tình thương; Kìa cha già tóc bạc phơi sương; nọ con dại nhớ thương từ buổi. Phật Nhập Niết Bàn NXB Bảo Tồn 1935 Huỳnh Kim Long 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1wX1a0dl474zL_4B-c6rJZS2GI13QC3ulhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1