Cuộc giả trần như mấy gió thổi qua. Bởi vì cậu ái tỏa tình già, Nền mới có oan khiên nghiệp cảnh. Cửa địa ngục nhiều người không lánh, Chốn thiền đường ít kẽ tiềm lên; Chi tang bồng ai gắn vỏ thì nên, Tình quĩ nguyệt ai mê thì đọa. Nghĩ mà sợ lưới thưa tạo hóa, Làm làm sao đến cỏi thiên đàng: Đêm ngày hằng tưởng Phật Như-Lai, Có thuở sẻ qua đường thẳng cảnh. Cuộc phủ qui như giây chĩ mảnh, Rán lo sao trung hiếu vẹn toàn; Chữ lợi danh chẳng khác đám mây tan, Gắn mà giữ tiết liêm cho bền chặt. Đừng làm đều khoan ngặt, Chở tín sự gian tà, Ma thất tình nó phải lánh xa, Quĩ lục tặc nào đâu dám dựa. Tỉnh Thế Ngộ Chơn Diễn Nghĩa NXB Bùi Văn Nhẩn 1933 Phan Tài Năng 40 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1A0DWk8afSIN0FtaeYNP4tu2KwCSNLoKIhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1